Từ bé đến giờ mình chẳng biết 20/10 là ngày gì.
Quái sao mọi người cứ sửng sốt hết cả lên. Chúc nhau cái này chúc nhau cái kia. Chúc mẹ cái này chút mẹ cái kia. Hình như hơi quá vô vị đối với mình.
Mình chỉ biết là ngày nào mình cũng yêu mẹ như bình thường. Gặp mẹ là ôm hôn thắm thiết . Không gặp mẹ cũng phải lễ phép như thường . Như thế chẳng phải là đã là đủ đối với mẹ hay sao ? Mình cảm thấy không cần thiết cứ phải có ngày nọ ngày kia để chúc mẹ thế này thế khác. Phải chăng họ Cả một năm chỉ có mỗi một ngày yêu mẹ .Trong khi đó những ngày thường thì coi mẹ chẳng ra gì. Mẹ Chưa nói xong đã cãi xong.
Tự Mình thì cứ ở ngoài quậy tha hồ lúc thì cà phê lúc thì nhảy nhót sa đọa. Mẹ ở nhà thì món ăn còn không đủ . Đừng nói là qua nọ bánh kia. Con thì ở ngoài thích thì lên taxi đi vọt một phát . Mẹ ở nhà để tiết kiệm từng đồng xe máy còn không dám đi nhiều tiếc tiền xăng Để lo cho con cái .