Tôi năm nay 21 tuổi rồi, tôi chỉ là 1 đứa nói ngọng. Lúc còn nhỏ, tôi luôn bị bạn bè chế giễu, chính điều đó làm bản thân tôi trở lên trầm tính hơn. Khi lớn lên tôi ý thức đc chỉ có cố gắng luyện giọng nói mới có thể k bị n`ta chế giễu, điều này khiến tôi rất mặc cảm về giao tiếp mà mỗi khi nói chuyện luôn pải tìm cách né tránh những từ bị ngọg, khiến đôi lúc người nghe k hiểu tôi nói gì nữa. Vd phát âm từ "khế" thành từ "hế" và dấu nặng tôi thường đọc thàh dấu hỏi chẳg hạn bà nội thàh bà nổi. Có n`khi tiếp xúc vs tôi nói e nói ngọng à. Tôi bùn lắm. Cứ mỗi lần nghĩ đến lòg tôi đau như cắt và thất vọng khiến nhiều lần muốn tự tử cho xog. Cuộc đời này chẳng có gì thú vị cả , nếu chết đi tôi có lẽ sẽ cảm thấy thanh thản hơn, nếu đã cho tôi sih ra cõi đời này , sao k cho tôi lành lặn như bao n`#, Tôi phải trách ai bây giờ? Tôi hận, hận tất cả