Bố em thì đi công tác xa , ba anh em ở với mẹ nhà bà ngoại ở thái bình. Mẹ em sáng nào cũng phải đi bán bánh rán ở chợ Giắng, chả hiểu sao cứ ngày nghỉ học mẹ đi chợ là thằng anh con chị em nó cứ đè em ra lấy dây chằng cao su trói em lại lôi ra buộc gốc cây vối ở bờ sông. Hồi ý em học lớp 1 chúng nó đi đánh khăng bắt em phải đun một nồi cám lợn to hơn người cả tiếng đồng hồ mới