Con đường tôi đi, con đường tôi đang bước. Quá monh manh. NÊN hay KHÔNG NÊN bước tiếp hay dừng lại... hai chữ hạnh phúc này chẳng dễ dàng. Đối với tôi nó monh manh quá. Đôi khi tôi chẳng muốn tìm nữa. Dù biết cuộc sống này chỉ là tạm bợ. Chẳng cần tiền tài hay danh vọng. Nhưng con người ta được mấy ai..... tôi là tôi nhưng hiện tại tôi còn sống vì người khác...... tôi chẳng là ai nhưng cũng chẳng để ai được phép xem thường.... dù đồng tiền kia có lớn, nhưng chẳng bao giờ lớn hơn lòng tự tôn.....