Thời gian đó … Em muốn buông tay, cũng đã từng buông tay anh một lần.Vì em nghĩ: nếu như em làm anh tổn thương tới mức đó, vậy hãy để anh đi và tìm một người khác khiến anh hạnh phúc hơn. Còn em ở bên cạnh chỉ khiến anh đau khổ, lo lắng. Nhưng khi thấy anh, em lại tự trách mình ích kỷ, tàn nhẫn, khi muốn buông tay anh. Vì em biết anh yêu em nhiều như thế nào. Em nghĩ mình sẽ bù đắp tất cả để anh hạnh phúc. Ngày đó em có sai không?
Đã bao giờ anh ngồi nghĩ lại chuyện tình mình hay chưa? Đã bao giờ anh nghĩ đến rồi một ngày em rời chân bước đi không lời từ biệt? Đã bao giờ anh buồn, anh sợ khi mất em ?