Ai trong chúng ta lớn lên mỗi ng cũng chọn cho mình một con đường và lối rẽ riêng!!! Giống như cs chỉ cho phép ta đi thẳng hay rẽ ngang rẽ dọc chứ k cho phép ta đi lùi .. Cuộc sống là vạy đó. Nhiều lúc chỉ muốn buông tất cả để về vs gia đình vs cha mẹ thân yêu dù chỉ là một bữa cơm đạm bạc cũng cảm thấy hp lắm r.
Cuộc sống xa gđ xa quê hương đâu phải là con đường hp.. Vui vẻ. Tôi cảm nhận dk giọt nước mắt đắng của từng ng giống như tôi khi bươcs chân sag du học nước ngoài!! Có những thứ khó khăn vất vả cũng 1 mình bước đi. Chơi vơi 1 mình nơi đất khách quê ng . Nhiều lúc đang đi đường nghĩ đến cha mẹ là lại khóc sướt mướt.. Nhớ họ rất nhớ!! Về ư. Cũng chẳng hết chi phí là bao cơ mà k muốn về vì ngẫm lại thì về nửa chừng khi trong tay chưa có gì cũng chả mún về.. Lại thêm ưu phiền cho gia đình!! Rồi lại cố gắng !! Thế r nhìn lại nó lại đau thế này. Sợ cái cảm giác nhớ Cha Mẹ anh chị bạn bè đến lạ ntn... Cảm giác như mình đi lạc qá xa.. 4 năm r đó.. Xa họ qá lâu r