Mọi chuyện đều có 2 mặt cả, một cậu bé Emil nghịch ngợm không ngừng mà mọi người luôn ca thán nhưng cứ như vậy cậu bé dù sao vẫn là 1 đứa trẻ . Dù là trò nghịch gây hại hay không gây hại thậm chí còn mang lại những điều tốt đẹp thì vẫn cứ là tuổi thơ. Tuổi thơ dù đẹp đẽ hay không thì khi nghĩ lại ta vẫn tự hào và mong được quay lại dù chỉ 1 lần. Đọc đến cuối chuyện mới thấy thực sự sâu sắc, những câu chuyện buồn cười đến cuối lại có thể rơi nước mắt vì tấm lòng chân thành của cậu bé. Tuổi thơ dù đã qua, đọc lại để nhớ về mọi thứ.
P/S: Người ta sẽ trở nên mạnh mẽ khi buộc phải như thế.