Đôi lúc, Em lại nhớ Anh.Em nhớ giọng nói của anh. Anh ít nói thuộc tuýp người hành động, mỗi khi anh nói là lại nói những lời khó nghe, chưa bao giờ em được nghe những lời nói ngọt ngào, một lời yêu chính thức nhưng không biết từ bao giờ em lại thích giọng nói anh đến thế. Nó trầm trầm đôi khi nũng nịu như con nít. Và giờ đây, em lại ước rằng thời gian quay trở lại, em sẽ ghi âm lại tiếng nói của anh để nghe lại mỗi khi nhớ anh dù nó chỉ làm em đau lòng..
Thế nhưng, rồi thời gian trôi đi. Tất cả mọi chuyện cũng trở về quỹ đạo của nó. Em vẫn đi học như bình thường, vẫn ăn đủ bữa, vẫn ngủ đúng giờ. Bề ngoài thì trông vẫn chẳng có thay đổi gì cả. Duy chỉ có một mình Em biết, ở một nơi nào đó, trong tâm hồn Em vẫn xuất hiện một khoảng trống sâu hun hút không sao lấp đầy..
Tình cạn, yêu thương phai nhạt, Anh cũng chẳng vấn vương. Thôi thì Em cũng phải quên Anh thôi, chàng trai Tháng 8 à...
Ngủ đi nhé những yêu thương khờ dại
Gió sẽ thổi... sẽ quên một bờ vai
Nắng sẽ hồng và mưa cũng sẽ tạnh
Thời gian nhòa... kỉ niệm sẽ phôi phai..
Xem thêm: Buồn làm gì những chuyện đã cũ... | Guu.VN http://guu.vn/permalink/ac44SOzmO3rfZ.html#ixzz3to0ikOXp
Follow us: guu.vn on Facebook