Chầm chậm thôi, để chờ một tình yêu đích thực. Một tình yêu không xáo trộn bởi những nghi hoặc của vội vàng, một tình yêu bình lặng và giản đơn không cần tô vẽ, một tình yêu an yên nhưng đắp đầy hạnh phúc vì tìm được đúng người. Và vì hạnh phúc đến muộn, nên hạnh phúc này sẽ tự biết trưởng thành để giữ lấy nhau.
Cuống quýt làm gì, vốn dĩ trên đời này luôn tồn tại một nửa của cuộc đời ta. Chỉ là đang lạc nhau ở một nơi nào đó, chỉ là chưa tìm thấy, chứ không phải không còn.
Hối hả làm gì, khi tình yêu chớp nhoáng chỉ thỏa mãn những xúc cảm nhất thời. Nóng vội làm gì, khi người yêu ta vẫn còn ở phía trước...