Quá khứ qua đi , sao nhìn lại nước mắt vẫn cứ rơi nhỉ . Tỉnh giấc sau cơn say mọi chuyện vẫn y như ngày hôm qua mới diễn ra.
Tự cảm thấy trong mình có cái gì đó vẫn chưa thoát hết ra khỏi cái mớ bòng bong của những năm tháng đó.
Dẫu cuộc sống hiện tại có hạnh phúc , có vui vẻ , nhưng sao vẫn thấy thiếu đi một cái gì đó mà chính ta không thể miêu tả được.
Hâm hâm , dở dở là như thế sao