Trái tim của em hình như có một bàn tay nào đó bóp chật mỗi khi nghĩ đến anh.... Em nghĩ thời gian có thể làm nhạt và có thể xoá đi tất cả... Nhưng ko! Do em nhầm hay là do thời gian chưa đủ dài để em có thể quên được anh.... Hn một người bạn đã hỏi thăm em về anh... Nhưng em mù tịt ... Vì từ hôm đó em đã hứa là sẽ ko bh ll vs anh và anh cũng ko đk phép ll hay hỏi thăm bạn bè về em và chúng mik sẽ chở thành hai người xa lạ ... và anh đã thực hiện đk lời nói đó, anh đã ko gọi cho em từ sau hôm đó.... Còn em ... Em ko hỏi thăm bạn bè về anh, em cũng không dùng số của mik để gọi cho anh... Em chỉ thỉnh thoảng lấy một số lạ gọi cho anh và chỉ nghe anh allo: ai đó? và rồi em cúp máy.... Chỉ thế thôi là đủ lắm rồi... Chỉ đk nghe dọng nói đó là đủ làm cho em chết lặng mấy phút. tim em như đập mạnh hơn khi nghe nhạc chờ của anh và ngừng đập khi anh bắt máy.... Hn em phát hiện mik đã làm mất món quà anh tặng mà em thích nhất em vẫn luôn giữ bên mik... Em xl...
Em ko mong muốn đk gặp lại hay là đk cầm tay anh thêm một lần nữa.. Em chỉ mong anh vui vẻ và hp trong suốt cđ của mik....