Có buổi sáng thức dậy, ký ức về ai đó bỗng nhạt thếch như ly cafe pha sẵn vội vàng...chẳng cố tình...chẳng do dự...cứ thế mà phai!
Giữa cuộc đời vòng vo này, người ta cần duyên số để gặp được nhau, nhưng chỉ cần 1 cái nhắm mắt là rời xa nhau...không hẳn vì hết duyên, mà hẳn không còn can đảm quẳng ngần ấy nhớ thương vào nhau mà sống...
Trong cuộc đời mỗi người, sẽ có vài buổi sáng như vậy, mở mắt ra và bình thản: "Ờ, hay thật, xa nhau rồi"...
(Stt nhân ngày thèm 1 cái ôm và nhớ 1 nụ hôn)