sangklaburi 1 huyện của tỉnh kanchanaburi, vùng đất giao thoa giữa thái lan và myanma, nơi dễ dàng bắt gặp những cô gái myanma với quần xa-rong quấn ngang eo và hai bên má với thứ gì trăng trắng và được thoa theo kiểu hình tròn. Xuất phát tầm 3g từ bangkok, chúng tôi có chuyến 'tây' du kí nhưng anh bạn đồng hành cùng tôi đùa, chúng tôi chạy xe theo hướng tây cứ thế thoát khỏi thành phố ồn ào ,xô bồ. Tầm 7g tối chúng tôi đến được tỉnh kanchanaburi, nghỉ ngơi tầm nửa tiếng thì lại xuất phát đến huyện sangklaburi. Không giống như những chuyến đi chơi trước, tôi luôn chuẩn bị kỹ lưỡng và lên kế hoạch kỹ càng, chuyến đi lần này là ý tưởng của anh bạn 'crazy' bất chợt lóe lên trong đêm khuya 12g, thế là tôi cũng hùa theo a. Nghe a kể về vùng đất ấy, tôi hứng thú muốn đặt chân lên nó và lại càng tò mò vì sao a lại muốn đến vùng đất hẻo lánh nhưng lại ko kém nổi tiếng. chúng tôi vượt đèo tầm khoảng 3 tiếng đồng hồ, đường thì rất tốt ko giống như ở đèo ở việt nam mình. Chúng tôi chạy xuyên màn đêm với 2 bên đường là 2 hàng cây um sùm và chùm ánh sáng phản quang của biển báo được lắp đặt rất kỹ càng làm cho chuyến hành trình của chúng tôi càng thú vị hơn. 11g đêm chúng tôi đến nơi 'khỉ ho cò gáy'. Đó là 1 đêm rất bình yên đến kì lạ, chúng tôi nghỉ trong núi, hòa mình với thiên nhiên với những vì sao trên bầu trời rất khó để thấy ở bangkok và rồi chúng tôi nghỉ ngơi đến chuẩn bị chuyến hành trình ngày mai.
Qua ngày thứ 2 chúng tôi đến thăm cây cầu gỗ dài nhất thái lan hay còn được gọi la monk bridge, vì sao nó lại có tên gọi như vậy bởi vì cây cầu được xây dựng bởi những vị sư chùa và ai muốn trở thành sư thì đi bộ 3 vòng :). Trên đường đi về tôi rất dễ bắt gặp những pho tượng Phật khổng lồ dọc 2 bến đường và những ngôi chùa nhỏ lớn, chốc chốc lại hiện ra những dãy núi đồ sộ cùng với những con sông bờ hồ lắng đọng nằm dưới những ngọn núi. khi tôi xem những bộ phim tài liệu tôi cứ thầm ước khi nào mình mới được 'trải và cảm' những khung cảnh như vậy và bây giờ tôi đã biết cái cảm giác đó như thế nào. chúng tôi đến thăm viện bảo tàng và đi bộ trên còn đường xẻ núi mà các tù binh quá cố đã mất mạng vì xây dựng đường ray sắt trên sông kwai. Tạm biệt sangklaburi, chúng tôi quay về kanchanaburi để đến với con đường ray sắt nổi tiếng được xây dựng chỉ trong vòng 20 tháng đã cướp đi hơn 200,000 tù binh. Kết thúc chuyến hành trình 2 ngày 1 đêm ngắn ngủi đã để lại cho tôi 1 sự tiếc nuối ko hề nhẹ :) để tiến về bangkok và tiếp tục những công việc hằng ngày.