Xin chào cái thùng rác yêu dấu.
Mà gọi là thùng rác nhưng thật ra chả biết viết gì để xả, toàn đi cóp nhặt câu chữ của người ta tha về.
Ngày hôm qua hì hụi kê lại phòng. Cảm giác như bắt đầu một cái gì đó mới. Cũng dễ chịu dù chưa quen lắm. Vẫn cái giường đấy mà mãi mới ngủ được.
Sinh ra làm Cự giải làm cái của khỉ gì nghĩ nhiều mệt óc mà có ra cái vẹo gì đâu. Tsb!
Gần đây nghĩ đến "bỏ cuộc" nhiều hơn là "cố gắng". Và nghĩ thật ra một mình cũng tốt.
Muốn đi đâu đó với một ai đó. Chả cần nói chuyện. Chỉ nắm tay nhau dung dăng lang thang ngắm nghía. Rồi mua kem tươi. Rồi mua bánh ngọt. Thèm đồ ngọt quá. Chẹp.