Rồi cái j đến cũng đến, hôm nay là chuyến bay cuối cùng của bé ở hãng hàng k đàn bà. 2 năm ròng rã kể từ ngày bít đi ra đời kiếm đồng tiền, bít đc "kiếm tiền"2 chữ này nó khổ như thế nào. Khi lần đầu tiền đc gọi đi phỏng vấn cho job này, trong lòng đặc biệt lo lắng, vì đối vs bản thân bé, bé cảm thấy tự hào nếu mình đậu đc job này, đc ngta gọi là TVHK. Thế là vượt bao vòng thi, chờ đợi hồi hộp lo lắng tới lui, bé cũng pass đc tất cả và bay sang đài loan 3 tháng training. Đặt chân lên đất nc đài loan, thần tượng của lòng bé từ nhỏ, bé zui tưởng chừng như k nỗi vui nào có thể hơn đc, đất nc văn minh từ nhỏ mình đã mê mẩn qua những bộ phim, nay đã đc đặt chân đến, sẽ bít đc nhìu thứ về nó hơn, để khi trở về có thể kể cho gia đình và ng thân những j mình tận mắt trải ngiệm. Nhưng, ngày đầu tiên đi học, bé đã bị sốc, sốc vì văn hoá quá khác biệt, môi trường học ngày xưa và môi trường học bây jo thực sự quá khác nhau, bé cảm thấy bị chèn ép, bị ngẹt thở, bé đã khóc rất nhìu, mún quay về và tìm 1 nơi khác. Nhớ lại những buổi sáng thức dậy sớm, trang điểm, thay đồng phục, lên lớp, fai đúng jo k sai 1 khắc vì nếu chỉ cần vào sau cô giáo bạn đã bị chửi te tát, bị hoạch hẹ đủ điều, ngồi học vs cường độ từ sáng 8h đên 5h chìu ngĩ jua jo 1 tiếng đồng hồ để ăn cơm. 3 tháng đó đã qua rất lâu rồi nhưng mỗi lần nhớ lại nó lun làm cho bé ám ảnh, ám ảnh tiếng bước chân, tiếng chuông đồng hồ, ám ảnh những gương mặt 2 vạch rưỡi lượn lòng vòng chỉ chực chờ bạn làm j k đúng quy định như đeo quá 2 cái nhẫn, tóc dài quá cổ áo, mang giày bệt,...3 tháng cũng qua đi để tiếp tục hành trình, bé đc phát cánh, chính thức đc bay, đc ngta gọi là TVHK. Đi bay thực chất còn gian nan hơn đi học nhìu lần, vì mỗi chuyến bay sẽ gặp mỗi ng khác nhau, hên thì gặp ng tốt, xui thì gặp ng k ra j, 1 chuyến bay dài 10 mấy tiếng có khi bạn k thể ngừng làm việc, k kịp uống 1 miếng nước, làm đúng cũng bị chửi, làm sai cũng bị chửi, ng khác làm bạn bị chửi,... Văn hoá sống lâu lên lão làng đc áp đặt 1 cách dứt khoát nơi đây, k có ngoại lệ. Bạn làm lâu hơn thì khi bạn sai ng khác cũng fai nói bạn đúng. Bé đi bay đc 2 năm, trộm vía chưa bao jo gặp fai loại ng k ra j, chỉ toàn gặp thiên thần, nên 2 năm đi bay của bé tính ra vẫn hoàn hảo và nhìu kỉ niệm đẹp. Ngày hôm nay trên chuyến bay cuối cùng, bé vẫn trộm vía là bay với 1 đoàn thiên thần, tiếp viên trưởng sau khi hạ cánh vẫn k quên đọc thông báo tất cả mọi ng đây là chuyến bay cuối của bé, chúc bé may mắn vs công việc mới, sư tỷ sư muội ai cũng chúc mừng, vui sao 2 năm toàn gặp ng tốt, nên khi rời khỏi công ty bé vẫn thấy mình thật hạnh phúc. Hạnh phúc vì đc làm việc ở môi trường quốc tế như Trường Vinh, hạnh phúc vì đã được enjoy những chuyến bay vs những đồng ngiệp tốt, hphuc vì hôm nay ra đi nhưng trong lòng vẫn vui vẻ k còn j luyến tiếc hay buồn rầu. Thôi chào Trường Vinh nha, cám ơn 2 năm đã tạo cho bé bàn đạp vững chắc để đi tiếp. Thân chào những đồng ngiệp iu dấu của bé. Vẫn luôn nhớ đến mọi ng. Tạm biệt lầu xanh