Tháng 11 về, lòng người rộn rã bởi những yêu thương. Những sáng mùa đông thức dậy sau một cơn ngủ dài trong chăn ấm áp, người ta muốn lười thêm một chút để níu giữ cái hơi ấm của ngày hôm qua. Dẫu đã lớn nhưng vẫn muốn nũng nịu với thời gian vậy.❤
Tôi thích những buổi sáng của những ngày tháng 11. Thức dậy sớm hơn một chút để tận hưởng của những ngày đầu mùa đông với bao yêu thương được đong đầy từ nỗi nhớ. Bỗng thấm trong mình những giai điệu nhẹ nhàng mà đã từng được nghe đâu đó ở một góc quán café. Tôi cứ thích lặng im nhìn bầu trời qua khung cửa sổ. Để lòng phơi phới trở lại sau những cơn mưa của nỗi nhớ và đau thương. Gác lại những bộn bề của cuộc sống, cứ lẳng lặng để nhìn thời gian trôi và tận hưởng cái trong lành của những buổi sớm mai. Thế thôi cũng đủ để thấy ấm lòng giữa một mùa đông giá rét