Hôm nay thật lạnh. Lại 1 mình tôi ngồi trong căn phòng lạnh lẽo. Trời trở lạnh rồi. Cái lạnh buốt giá đến rợn người. Thật sự hôm nay tôi rất buồn. Nỗi buồn không biết tên là gì nữa. Bây giờ ngồi và chỉ biết thở dài 1 hơi. Hàizzzzzzzz. Cuộc sống tôi chỉ đc như thế này thôi sao. Cuộc sống từ nhỏ mình đã bị bố đối xử như ng dưng nước lã. Chỉ coi như 1 đứa con nhặt ở ngoài đường. Lạnh nhạt bạc bẽo. Đến lúc biết suy nghĩ thì chả còn mẹ. Con ko cha ăn cơm với cá. Con ko mẹ liếm lá đầu đường. Lại phải chịu thêm 1 nỗi đau mất mẹ. Cả bầu trời như sụp xuống đầu tôi. trong giây lát tôi dường như mất hết tất cả những gì mà đối vs tôi đó là tất cả những tình iêu thương chăm sóc dạy dỗ nâng niu sự quan tâm tận tình của ng mẹ dành cho đứa con. Dường như tôi đã chết đy 1 nửa và con ng tôi lúc đó chỉ là cái xác ko hồn. Tôi đã từng nói vs chính bản thân tôi sẽ đối xử lại vs tất cả những con ng trên thế giới này bằng cái dòng máu lạnh của tôi. Tôi sẽ ko để cho bất kì 1 ai nói đến mẹ tôi ng mà tôi iêu cho
------------