Chào dượng. Đây không phải lần đầu con viết email cho dượng, nhưng cũng là lần đầu con viết email mà không viết bằng English cho dượng hiểu. Dượng có biết vì sao không? Bởi vì có những lúc, chúng ta phải viết bằng những ngôn từ mẹ đẻ của mình,mới có thể bày tỏ hết cảm xúc trong lòng được. Con nghĩ, nếu dượng muốn hiểu được bức mail này, thì tốt nhất nên nhờ dì con đọc. Google Trans, chẳng qua cũng chỉ là một công cụ, mà một công cụ thì tất nhiên sẽ chẳng bao giờ dịch được những câu từ từ tận trái tim.
Dượng có thắc mắc tại sao con không gửi thẳng cho dì con không? Tại vì dì con sẽ đọc, sẽ hiểu, nhưng "hiểu" ở đây chỉ là hiểu về những gì được viết ra trên đây mà thôi. Đôi khi những gì con muốn nhắn gửi lại bị hiểu sai lệch,nên con thường có thái độ e dè với người thân. Còn những người lạ mà con vô tình gặp gỡ,học lại rất thoải mái và thấu hiểu,khiến con không ngại ngần chia sẻ những mảng khác trong cuộc sống của mình.
Con muốn gửi vào lá thư này những điều nhỏ nhặt con gom góp được từ cuộc sống xa nhà. Con ở nhà bà dì, học được rất nhiều thứ,nếm thử nhiều món ăn ngon, và nhìn nhận được nhiều sự khác biệt. Trong một bức thư tay ngày con còn nhỏ,con nhớ mình đã viết "gia đình bà dì là một hình mẫu gia đình hạnh phúc", đến bây giờ con vẫn cảm thấy như vậy. Từ cách cư xử của những người trong gia đình, con học được nhiều điều lắm. Ông Tam là một nhười cha thấu hiểu con cái. Bà Liên là một người mẹ,người vợ tuyệt vời. Cậu Khiêm, dì Quyên đều là những đứa con ngoan và hiếu thảo. Con đôi khi cũng cố gắng học hỏi để trở thành một đứa con ngoan, nhưng hình như con chưa thực hiện đúng cách. Có lẽ vì vậy mà con vẫn luôn cảm thấy cô đơn. Nó bám lấy con ở khắp mọi nơi. Từ trường, về nhà bà dì, và về cả nhà của con.
Ở trường,con bị phần lớn bạn bè trong lớp cô lập,vì tính cách "khác người". Con không hiểu lắm về điều đó. Không lẽ, khi chúng ta khác biệt với số đông,điều đó đáng bị khinh rẻ,xa lánh? Bản thân con không thấy phiền vì điều đó cho lắm,bởi vì nhờ nó mà con tìm được cho mình những người bạn thật sự. Những người không vì vẻ bề ngoài mà ghét bỏ con.
Ở nhà bà dì, có thể miêu tả bằng những từ ngữ "khá ổn","rất tốt" và cả từ "cô đơn" nữa. Nó chính là điểm đặc trưng của cuộc sống xa nhà. Chẳng có ai không buồn khi thấy mình bị lạc lõng giữa cuộc nói chuyện của hai mẹ con nhà bà dì, hay là nhìn cách họ cùng nấu ăn,xem TV mà thấy nhớ mẹ mình ghê gớm. Kể cả khi buồn lắm,cũng không thể khóc. Làm sao khóc,khi mà nơi đây chỉ có đôi tay của chính mình tự an ủi,chứ chẳng có bàn tay mẹ ôm vào lòng như ngày nhỏ.
Những ngày cuối tuần khiến con mong chờ dữ dội. Chẳng còn gì bằng việc có thể thoải mái xem TV cùng gia đình và ăn những món ăn của mẹ. Đó chính là những thứ ngon nhất trên đời, mà những ai may mắn có mẹ bên cạnh đều được thưởng thức hằng ngày. Tiếc rằng,chỉ vì tính cách của mình mà con lại làm mẹ con buồn,rồi gia đình không vui. Con chỉ hy vọng mẹ có thể nhẫn nại hơn,thấu hiểu con hơn một chút. Con không muốn trở thành "con nhà người ta" nào hết,mà chỉ muốn là con gái ngoan của mẹ,mang mái tóc dài ba mẹ chăm chút, và những đặc điểm riêng ba mẹ tặng cho từ thuở lọt lòng. Con cũng muốn nói rằng, dù sau này con có ngồi sau xe ai đi nữa, thì ngồi sau lưng ba vẫn khiến con thấy an toàn và yên tâm nhất.
Sau này khi con đi xa, có lẽ những điều thân thương này sẽ không còn gần bên nữa. Vì vậy con sẽ học cách trân trọng nó khi còn có thể. Và kể cả khi mẹ nói với con rằng con không cần phải về nữa,thì con vẫn sẽ về. Vì "nhà" là nơi để về mà,đúng không dượng?
Bầu trời ở chỗ con ngày nào cũng rất đẹp,kể cả khi mưa bão. Đó là bởi vì khi con nhìn nó bằng một đôi mắt dịu dàng,thì nó sẽ luôn luôn đẹp đẽ.
嗨的繼父。這不是第一次寫電子郵件到繼父,但是也為繼父不以英文書寫的書面的郵件。繼父知道為什麼?因為有的次當我們不得不用他的母語的語言書寫,可以表達最動情的手掌中。我想,如果他想要瞭解這封郵件,感謝閱讀我阿姨好的大圖片。谷歌反式,通過只是一個工具,但工具當然將永遠不會翻譯句子從取心。繼父為什麼不直接送給我姑媽的問題嗎?因為我姑媽會讀,理解,但是"明白"在這裡是只是為了瞭解什麼寫在上面。有時您想要發送的消息是假的應瞭解經常保留有與家庭。此外陌生人我意外地滿足,學習和理解很舒服又,不要猶豫來分享他的生活中的其他陣列。我想寄這封信,收集了從離家生活的小事情。我姑媽在家裡,學到很多東西,嘗起來更美味的食物,和得到差異。在一封信上的手很小,我記得他寫過"姑媽家是一個幸福的家庭模型",到現在你仍然有同樣的感覺。從我家這些人的舉止,我學到了許多東西。譚耀宗議員是 nhười 他的父親對孩子的理解。她是一個母親,偉大的妻子。你謙卑,我養的孩子,孝順。孩子們有時試著學會成為一個孩子,但我不這樣做的正確的方式。也許這就是為什麼我一直感覺孤獨。它堅持無處不在。從學校,在家裡和你們兩個的阿姨。在學校裡,我的同學絕大多數都是孤立的由於"其他人"的。你不知道多一點。也許,當我們不同,,值為羞辱,回避嗎?你自己我不介意的因為它你找到你自己你真正是。那些不是因為外觀,恨你的人。在家裡,可以通過單詞"不錯","很好"和"獨自"這個詞描述阿姨。它是離家生活的特徵。沒有人不難過,看到自己正在斷開連接的會話之間的姨母家,或看看他們一起做飯,看電視,看到他可怕的母親。即使在失望的時候,也不能哭。如何哭泣,當它僅有她自己的手本身,而不是要抱著母親的手,作為小日期。Những ngày cuối tuần khiến con mong chờ dữ dội. Chẳng còn gì bằng việc có thể thoải mái xem TV cùng gia đình và ăn những món ăn của mẹ. Đó chính là những thứ ngon nhất trên đời, mà những ai may mắn có mẹ bên cạnh đều được thưởng thức hằng ngày. Tiếc rằng,chỉ vì tính cách của mình mà con lại làm mẹ con buồn,rồi gia đình không vui. Con chỉ hy vọng mẹ có thể nhẫn nại hơn,thấu hiểu con hơn một chút. Con không muốn trở thành "con nhà người ta" nào hết,mà chỉ muốn là con gái ngoan của mẹ,mang mái tóc dài ba mẹ chăm chút, và những đặc điểm riêng ba mẹ tặng cho từ thuở lọt lòng. Con cũng muốn nói rằng, dù sau này con có ngồi sau xe ai đi nữa, thì ngồi sau lưng ba vẫn khiến con thấy an toàn và yên tâm nhất. Sau này khi con đi xa, có lẽ những điều thân thương này sẽ không còn gần bên nữa. Vì vậy con sẽ học cách trân trọng nó khi còn có thể. Và kể cả khi mẹ nói với con rằng con không cần phải về nữa,thì con vẫn sẽ về. Vì "nhà" là nơi để về mà,đúng không dượng?天空中那是很好,即使在暴雨之後。這是因為當你用溫柔的眼光看著它,然後它會永遠美麗。
正在翻譯中..