Em rất sợ những cơn gió mùa đông, hanh hao và mỏng manh vô chừng mà như xuyên thấu cả biết bao tầng khăn áo. Những nỗi niềm, những điều tự nói với mình trước nay không sao xoa dịu nỗi cô đơn cay đắng khi đông về. Rúc trong căn phòng bịt kín những lỗ gió mà sao vẫn có cảm giác rợn ngợp như thể đứng giữa cánh đồng hoang, lạnh lẽo mà không biết níu mình vào đâu ẩn nấp.