CÓ MỘT KIỂU CON GÁI VỪA NGHIỆP VỪA LƯƠNG THIỆN
1. Hay nghiệp một cách bất cần, hổng quan tâm ai hết, nhưng thật ra là lúc nào cũng để ý, cũng quan sát để tránh làm mọi người tổn thương.
2. Bên ngoài nhìn giống như mấy đứa dữ dằn đanh đá chứ bên trong thì rất biết điều, biết đối nhân xử thế.
3. Hay bất mãn, hay cộc, xong rồi lỡ buông lời nghiệp chướng vậy thôi chứ trong tâm hồn hổng có ý gì hết trơn á.
4. Khó ăn khó ở khó nuông chiều nhưng dễ động lòng trắc ẩn.
5. Cũng sợ nếu mình sống lương thiện và an phận sẽ tự có đứa leo lên đầu mình ngồi, nên đành phải tạo hình cho bản thân hơi dzữ một chút.
6. Lỡ nghiệp nhiều quá xong cảm thấy có lỗi với lương tâm, có lỗi với mọi người, tối nằm day dứt, ngủ hổng được, pùn.
7. Ruột để ngoài da, thấy ai làm cái gì trái ý thì nói vài ba câu vậy đó chứ một chút xíu sau là quên liền.
8. Coi cái miệng hay chửi, hay nghiệp dzậy thôi chứ lúc nào cũng có giới hạn cho bản thân, chửi hay nghiệp gì cũng có chừng mực.
9. Ai nhờ vả gì cũng chửi cho vài câu lấy lệ, rồi sau đó cũng xách tấm lòng đi giúp đỡ.
10. Chửi và nghiệp cho dzui nhà dzui cửa thôi chứ vẫn giữ được tấm lòng thiện lương trong sáng.
11. Coi phim tới mấy cảnh xúc động hay khóc, thấy ai tội nghiệp cũng thương cũng muốn giúp đỡ, còn nói chuyện với mấy bà bạn thì nghiệp văng tứ tung.
12. Kiểu như cảm thấy bản thân không thể nào lương thiện một cách nhu mì, nhẹ nhàng và đằm thắm được hết, phải có chút nghiệp vô nó mới vui.
-Sài Gòn của tôi-