Em đã nghĩ hạnh phúc thật sự của em đã đến rồi, vậy mà…(Ảnh minh họa)
Quen nhau gần ba tháng cả hai chúng ta đều đã gặp những người thân yêu nhất của nhau. Em đã nghĩ hạnh phúc thật sự của em đã đến rồi, vậy mà…dạo gần đây em luôn thấy có một số điện thoại gọi cho anh, anh không nghe máy mà chỉ bảo “ người đó thích anh nên cứ gọi vậy”.
Em trước giờ thích tự do, tự lập nên không muốn quản người yêu quá nhiều, vậy mà em phải làm một chuyện mà em ghét nhất chính là tìm ra sự thật. Ngày em gọi điện thoại hỏi cô ấy là gì của anh, em đã không thể tin được những gì mà em nghe … anh và cô ấy quen nhau một năm rồi và tình cảm cũng đến mức sâu đậm.
Hôm đó anh gọi điện nổi giận với em, em nhận ra bấy lâu nay em chỉ là người thứ ba và anh không yêu em nhiều như em đã nghĩ. Cô gái ấy gọi cho em và khóc rất nhiều, em đã phải gồng mình tỏ ra mạnh mẽ mà nói với cô ấy rằng “ hãy tha thứ cho người đàn ông của chị, nếu chị còn yêu người đàn ông đó, em không thích tranh giành vậy nên chị hãy giữ lấy yêu thương của chị ” an ủi và xót thương cho người phụ nữ của người em yêu.
Em không oán trách hay vạch trần những giả dối của người làm tổn thương em. Em tự hỏi tại sao mình phải cao thượng như vậy. Anh nói “ anh biết anh đã nói dối nhưng em thì có thể lấy làm vợ còn người kia thì không thể”…” anh xin lỗi vì làm em buồn nhưng anh cần thời gian”.