Tôi thương một người.
Anh ấy chịu được tính cách khó chịu của tôi. Anh ấy chẳng khi nào nổi nóng với tôi dù tôi có như thế nào với anh ấy. Anh ấy luôn hỏi tôi thích ăn gì, hay thích đi đâu, anh ấy luôn tôn trọng quyết định của tôi. Anh ấy sợ tôi buồn, sợ tôi không khỏe, anh ấy lo cho tôi mỗi khi tôi một mình. Vì những điều nhỏ nhặt đấy, trước giờ chưa ai làm cho tôi cả. Anh ấy nói với tôi, tôi xứng đáng được yêu thương, chứ không phải để nhận tổn thương. Anh ấy muốn bù đắp mọi thứ kể cả nỗi buồn mà tôi luôn giữ. Anh ấy chỉ lẳng lặng ở bên tôi mà không yêu cầu tôi cho anh ấy điều gì, anh ấy chỉ mong tôi luôn cười..
Không đặc biệt, nhưng anh là duy nhất.