Sáng nay vừa nấu xong nồi cơm, lên cầm cái máy, thấy hình ảnh của Thầy trong buổi mừng sinh nhật lần thứ 40 do tăng ni sinh khoá sáu tổ chức mà tự nhiên trong lòng thấy bồi hồi đến lạ. Chớp mắt một cái ba năm đã đi qua như giấc mộng, nụ cười hiền hoà của Thầy vẫn như xưa, ánh mắt tĩnh lặng của Thầy vẫn không thay đổi và Thầy vẫn đang phụng sự cho sự nghiệp hoằng pháp. Còn chúng con kể từ ngày ấy đến giờ đã đi qua bao nhiều chạng đường, nếm trãi bao nhiêu thử thách rồi giờ đây khoản cách giữa chúng con và thầy là cả một đại dương. Tuy địa lý có xa nhưng tấm lòng vẫn luôn hướng về mảnh đất già lam năm đó...mong lắm một ngày trở về với đôi tay nhỏ bé, chút sức mọn hi vọng phật giáo sẽ bay cao bay xa hơn nữa, và gánh nặng trên đôi vai Thầy sẽ nhẹ hơn một ít.