Em xin kể tiếp ạ. Đến giờ văn của cô chủ nhiệm : cô vân đâu lên bảng, cô đọc và phân tích bài : độc tiểu thanh ký của Nguyễn du cho tôi. ( sao nay cô tức thế nhỉ) em đọc .... Không biết ba mươi năm lẻ nữa . Người đời ai khóc tố như chăng. Cô: Nguyễn du có sống lại cũng không khóc nổi cô( ba trăm năm thì em bảo ba mươi năm) . À mà tôi hỏi cô: cô nghỉ học hai ngày tôi có thu 4000 của cô không? Em : dạ không ạ. -Thế tại sao cô bảo với bố cô để bố cô phản ảnh lên nhà trường là nếu nghỉ học ko lí do bị phạt 2000, nếu không sẽ bị đi dọn nhà vệ sinh. Bố cô đưa cô 4000, tiền đâu rồi. -Dạ em mua ngô cay cho các bạn ăn hết rồi. - thế tại sao cô lại lấy tiền của bố- dạ tại bố em cứ dở chứng , em cứ chuẩn bị đi học là bố em lôi em ra chửi. - thế tại sao bố cô chửi cô- dạ tại vì cứ chập tối em trốn đi chơi không xin phép bố- thế cô đi chơi ở đâu- dạ em chỉ lên đầu cầu gọ ngồi chơi với mấy đứa cùng làng. - về chỗ , ăn rêzo ( 0 điểm )