Tận trời xa con thèm bữa cơm gia đình ,du dưa muối ca nhưng cơm nhà vẫn hơn cơm người, rồi từng đêm mình con bật khóc nhớ mẹ nhớ cha con sẽ lo cho mẹ cha sống vui ngày sau, chớ lo nơi này con khờ dầm mưa giãi nắng miễn sao cha mẹ khiếp sau vẫn la của con ,