Câu chuyện hôm qua hôm nay mới kể về con gái tớ. Chuyện là buổi sáng hôm qua vừa tan ca ra đến cổng cty thì bố của minh tun alô hẹn ra quán ăn sáng bàn chuyện thăm nom ông nội minh tun. Vừa ăn đc miếng mỳ, điện thoại bố tun reo, bố tun bảo :con gái gọi kìa, tớ cầm máy :alô. Bên kia tiếng của tun :gừ gừ bố tôi đâu, dì là ai? Gừ gừ... Tớ giả vờ :bố cháu đang bận mải ăn mỳ,dì là bạn gái bố cháu. Bên kia đầu dây :gừ gừ, sao dì lại đi với bố cháu, đưa ngay điện thoại cho bố cháu. Tớ trêu :không được bố bận ăn, có gì cháu nói dì nhắn hộ. Nó đập cái :bụp nghe chói cả tai. Tớ lấy luôn đt của mình gọi về nhà :alô, minh tun hử mẹ về muộn tý, con ăn gì ko? Nó trả lời rất ngọt :mẹ à, con ăn mỳ giống như bố đang ngồi ăn với bạn bố. Mẹ :ơ sao con. Biết,thế bố ăn với ai. Tun :không có gì đâu mẹ, mẹ gọi bảo bố về ngay em nguyên đang ốm. Tớ buồn cười lắm rồi. Về đến nhà bố nó vào trước nó cứ lườm lườm, gừ gừ như chó gừ ấy. Tớ đưa đồ ăn cho nó, nó hỏi :mẹ, sao bố mẹ li hôn rồi mà mẹ cứ phải nấu ăn cho bố thế là sao? Từ mai cho bố nhịn đi. Tớ giả vờ hỏi :thế có chuỵen gì à. Nó ậm ừ :không có gì đâu mẹ,.tại con nghĩ lung tung. Bố nó đi vệ sinh nó theo đứng ở cửa, bố đi vào bếp nó cũng đi theo, bố lên giường nằm nó nhảy lên đè hỏi nhỏ tớ nghe thấy hết :bố đi ăn mỳ với ai, tiếng đàn bà ko phải đàn ông, bố ko noi gì. Nó đứng dậy lấy đà ngồi cái ụch vào bụng bố nó. Bố nó hét lên :với con mẹ mày chứ ai. Nó nhe răng mở kính cận cười :thật thế hả bố, thế không phải bố mẹ li hôn rồi hả.