Anh hơn nó 5 tuổi, đã trưởng thành, chín chắn và đủ mạnh mẽ để chở che cho nó. Anh có nhiều cơ hội để gặp gỡ và yêu những cô gái xinh xắn hơn nó, giỏi giang hơn nó, chững chạc hơn nó. Nhưng anh lại chọn nó. Một cô gái còn trẻ con, hay cười, hay hờn giận và mè nheo. Anh không chọn nó vì những điều bình thường mà mọi cô gái đều có. Anh chọn nó bởi đơn giản nó luôn làm anh thấy vui vẻ, thú vị và thoải mái khi ở bên cạnh. Anh thích cái cảm giác được ở bên cạnh lo lắng, chở che và chăm sóc cho nó. Chẳng hiểu tự bao giờ, nó đi đâu, làm gì, ăn gì, buồn vui ra sao và tất tần tật mọi thứ liên quan đến nó đều là nỗi lo lắng, quan tâm của anh. Anh không đành lòng để nó phải chơi vơi với bao nhọc nhằn, khó khăn của cuộc đời. Anh cũng không thể chấp nhận được việc ai đó sẽ thay anh chăm sóc cho nó.