Trong năm tháng hai đứa không nói chuyện, em đã cố gắng tìm ra cách tự nhiên nhất để bắt chuyện với anh, em tưởng tượng tình huống vô tình nhất để em gặp anh. Nhưng không có gì xảy ra cả. Vì không có bộ phim nào dành cho chuyện tình chúng mình. Em đã nhớ anh rất nhiều. Em đã nghĩ về anh rất lâu. Anh không biết đâu, vì nếu như em không hiểu anh thì anh cũng đã không hiểu em. Và nếu anh đọc được những điều này thì chắc anh không nghĩ là em, bởi tình cảm dành cho anh được cất giấu bên trong một cô gái hay cười đùa, đanh đá và hiếm khi nói với anh lời yêu thương.