buồn ghê. em chờ đợi anh nói chuyện nhưng chắc anh sẽ không trả lời. em chỉ biết nói chuyện với anh thôi. em học tâm lý nhưng lại muốn kinh doanh. Đó là ước mơ từ khi em còn rất nhỏ. nhưng khi ba má em kinh doanh phá sản. mọi thứ như sụp đổ trước mắt em. từ đó em không bao giờ muốn sống cho ước mơ của mình, vì em sợ ba má sẽ buồn, em sợ sẽ làm họ lo lắng. họ không muốn em đi theo vết xe đổ của họ. đối với em, gia đình rất quan trọng. chỉ cần mọi người trong gia đình thích gì em sẽ làm theo. Em không bao giờ muốn chống đối họ. nhưng em lại muốn thay đổi công việc của mình sau khi ra trường. như thế có được không anh? anh sẽ ủng hộ em đúng không?