Con người ta sống thiên về cảm xúc nhiều thì sẽ rất lâu mới vượt qua được cái cảm giác mất mát. Là tại vì họ cố chấp, là tại con tim yếu mềm vẫn không muốn chấp nhận sự thật. Bản thân vẫn biết khóc chỉ là cách tạm thời để xoa dịu nỗi đau, nhưng vẫn cứ không thể kiềm lại những giọt nước mắt chảy trong vô thức, cứ thế mà tuôn trào. Chỉ biết rằng mỗi khi khóc xong sẽ thấy lòng nhẹ hơn. Vậy nên cứ khóc cứ đau đến khi tâm không còn nặng trĩu, tim không còn nhói và nước mắt không thể rơi thêm