Mệt mỏi..Đau.. chẳng dám than thở vs ai.. cứ lặng lẽ sống qua ngày.. tự mình chịu đựng.. tự an ủi.. sẽ khỏi nhanh thôi... số khổ nên sống dai lắm.. cố gắng sống thật tốt.. rồi mọi chuyện sẽ mờ dần nhạt dần và mất dần thôi.. mình sẽ chẳng chạy trốn cái quá khứ đấy nữa.. fải đối mặt 1 hoặc nhiều lần nữa cũng đc..
Cuộc sống có fải ai muốn gì là đc đâu... mình cũng chẳng cần ai fải hiểu, fải thông cảm nữa... nếu họ biết thì đã k mang ra để bàn tán, fán xét rồi..
Trò đời mà.. ác giả ác báo.. mình cứ là mình thôi.. fải fấn đấu và ngẩng cao đầu lên hướng về mục tiêu fía trước..
Rồi sau này nhìn lại... ai đã và đang khinh tao.. hãy nhớ lấy.. đừng làm gì đéo ra hồn để bị tao khinh lại..
Ps: mọi chuyện đã xảy ra.. ai là người mong muốn nhưng ko vì thế mà tao hủy hoại cả phẩm chất,danh dự, lòng tự trọng của tao... tao sẽ lấy lại.. tao sẽ làm dc...