Gửi Anh Trai. Anh à có những thứ k e chẳng thể nói ra với anh. Rồi 1 ngày nào đó a sẽ thấy thôi. E sẽ trưởng thành hơn. E thương a lắm. Từ nhỏ cho tới lớn anh la, mắng thậm chí là đánh để e có ngày hôm nay. Đôi khi bênh vực e khi bị anh hai đánh nữa. Hihi nhớ lại những ngày chúng ta còn bé, Tuy nghèo khổ nhưng hạnh phúc làm sao! Thời gian cứ thế trôi, và...... Vèo cái mọi thứ thay đổi... Các anh cũng có c.s riêng và e cũng thế, e chẳng được a bênh vực, chẳng được bame che chở nữa. Anh nuôi e, chăm sóc e năm cuối đh và cũng cho e luôn cái xe a tiết kiệm lắm mới mua được mà e cũng k giữ được. *Có lỗi lắm*. A trai à. Có thể những gì a dạy e ở xã hội ngoài kia e chẳng ngấm được bao nhiêu. Đi làm rồi e mới thấy được c.s thật khó khăn, con người cũng thật đáng sợ. Giờ đây ra đường người ta cứ nhìn em thôi e cũng sợ lắm r.... đôi lúc muốn được như ngày bé...!! 3 anh em mình cùng học bài, cùng chơi, cùng hát hò, cùng nhau ra vườn làm, nhớ tơi đêm giao thừa mấy anh em lấy than lam pháo. Rồi trung thu lấy hạt bưởi làm lồng đèn. Ôi cái thời đó nay chẳng còn... A à! Đôi khi e ngang ngang v chứ nhưng yếu lòng lắm, nhiều khi nghĩ 2 anh chắc chẳng còn thương em nữa đâu nhỉ.. hì Giờ chúng ta cũng chẳng còn như xưa. Mọi thứ đều thay đổi... 2 anh và cả em đều có hướng đi khác nhau r...!!! Dù mọi thứ thay đổi thì trong cuộc đời e vẫn hạnh phúc khi co 2 người anh như các anh. Thương Anh!