Sau nhiều ngày đăng tin tìm người đã chụp bức ảnh cô bé ôm chú chó đã bị làm thịt khóc nức nở trong sân nhà, tôi nhận được khá nhiều email và tin nhắn. Quá nửa trong số đó nhận họ là người đã chụp bức ảnh đó. Thậm chí khi tôi hỏi sâu hơn về bối cảnh chụp bức ảnh, họ thậm chí còn kể lại cho tôi nghe nhiều câu chuyện khác nhau và tất nhiên vì nó không có thật nên không khó để thấy sự thiếu hợp lý trong những câu chuyện đó. Có những người chỉ gửi vỏn vẹn một dòng, hỏi rằng người chụp ảnh có tiền thưởng gì không. Tôi tất nhiên không có nhiều thời gian để trả lời tất cả những câu hỏi đó.
Mãi đến hôm qua tôi mới nhận được một tin nhắn qua fb. Có lẽ đó là người duy nhất đến lúc ấy cho tôi cảm giác tôi muốn nói chuyện nghiêm túc với họ. Qua một vài thông tin ban đầu, tôi tin rằng lần này là thông tin chính xác. Em tên H., em không phải người trực tiếp chụp ảnh, nhưng người chụp ảnh là chú ruột của em. Người chụp ảnh cũng là chú của bé gái trong bức ảnh. H. gửi tôi xem thêm một số hình ảnh khác mà em có về buổi sáng hôm ấy - mà đa phần tôi không dám nhìn thẳng và nán lại lâu - kèm theo một câu khiến tôi tạm dẹp bỏ thắc mắc không biết liệu H. có ăn thịt chó không, "Em xin lỗi nếu làm chị thất vọng về việc thịt chó..." Tôi cảm thấy nhẹ nhõm phần nào, bởi cho dù H. ăn, thì chí ít H. cũng ý thức rằng việc đó đối với tôi là không bình thường. Tôi trân trọng điều đó.
H. kết nối cho tôi trò chuyện với B., người chú của bé gái và cũng là người đã trực tiếp chụp ảnh cô bé. Ban đầu tôi cũng hơi ngại, vì tôi không chắc mình có thể nói chuyện được với B. Tuy nhiên sau một vài câu chào hỏi và nói thẳng mục đích cuộc trò chuyện của mình, B. cũng kể cho tôi nghe về câu chuyện ấy.
Chú chó đó gia đình đã nuôi từ rất lâu, và nó đặc biệt quấn với cô bé. Buổi sáng thứ Bảy tuần trước khi cô bé ngủ dậy, bước ra sân thì thấy chú chó đã bị giết và ôm nó khóc nức nở. Sau đó B. đã phải mua bánh để dỗ bé. Tôi hỏi thế sau đó bé có ăn thịt chó không, B. cho hay cô bé không ăn thịt chó từ trước đến nay. Đến giờ cô bé vẫn nhớ chú chó của mình, và gia đình đã phải mua lại cho cô bé một chú chó khác.
B. đồng ý cho tôi số điện thoại, và tôi đã chuyển lại cho tổ chức bên Pháp để họ liên hệ trực tiếp về việc họ muốn sử dụng bức ảnh chụp khoảnh khắc đó cho một chiến dịch kêu gọi ngừng ăn thịt chó.
Tôi cảm ơn B. đã dành thời gian trò chuyện với tôi. Tôi cũng nói B. rằng thôi lần sau mình đừng giết thịt con chó mới mua nữa kẻo cháu nó lại khóc em nhé. B. dạ vâng. Tôi muốn tin và hy vọng rằng B. sẽ bảo vệ cháu của mình.
Người tôi đặc biệt cảm ơn là H. Em tuy là cháu trong một gia đình có lẽ thường giết chó nhà để thịt, nhưng cái cách của em khi giúp tôi tìm kiếm thông tin khiến tôi tin rằng em giúp tôi là vì một hạt mầm tốt nào đó đang trỗi dậy trong em, và vì rằng em nói rằng em ủng hộ tôi và việc tôi làm.
Đôi khi tôi thấy mình đánh mất lòng tin nơi con người, một cách toàn diện, nhưng đôi khi tôi lại thấy mình có xu hướng tin vào điều tốt đẹp nào đó đang ẩn chứa bên trong họ. Hy vọng những mầm tốt ấy đủ sức chống chọi với sâu bệnh".