Thấm thoát và chớp mắt mình đã yêu nhau hơn 2 tháng rồi anh nhỉ? Với người khác có lẽ thời gian này rất ngắn để hiểu được 1 người, nhưng với em và anh thì bấy nhiêu đấy cũng khá nhiều anh nhỉ? Vì mình ở gần nhau và hầu như ngày nào cũng gặp nhau mà, phải không anh?
Thời gian ngắn ngủi ấy cũng đủ để hiểu được rằng anh muốn và cần gì ở em. Thứ em có thì anh không cần, thứ anh cần thì không thể cho. Em biết anh đã đi từ cái nản này sang cái nản khác. Em là 1 cô gái không may mắn như những người con gái khác, người ta có Ba Mẹ chăm sóc, yêu thương, dạy dỗ và nuông chiều.
Thế còn em? Em chẳng được gì ngoài cái mặt ưa nhìn này. Em sinh xa đã bị Ba Mẹ bỏ rơi, dù 2 người đều sung túc nhưng chưa bao giờ họ nghĩ rằng em là con của họ và em cũng đang tồn tại.