Anh ạ, anh có thể hiểu không, cái cảm giác em đã gồng mình lên để vừa lòng với tất cả như thế nào, nó giống như quả bóng sắp nổ, chỉ chờ trực vỡ òa ra mà khóc thôi. Chỉ muốn dụi đầu vào ngực anh, chỉ muốn một lần anh ôm và nói "Thương, bỏ hết đi, cạnh anh, anh chăm sóc" thế cũng đủ cam lòng đi với anh đến cùng trời cuối đất.