Hơi thở đang dần hòa nhịp theo từng nỗi đau, mất mát
Không gian cũng đang bao trùm lên một cảm xúc, rất khác.
Kể từ khi em đi bình minh đã ko còn vương nắng.
Hạnh phúc của e đã biến màn đêm trong anh bao phủ thành sương trắng.
Có phải đây là điều em muốn? (muốn hả?)
Bình yên nơi anh chưa đủ làm cho e vui và trở nên sung sướng (hở)
Em cần j, cô gái ngày xưa đâu cần j đâu
Nhưng giờ đã bít tìm ai đó khác đêm bên gối đấu
Và anh ko thể liếc mắt nhìn e và anh biết chắc
Trong thâm tâm a luôn còn một chỗ chờ em trở về
Anh tin vào phép nhiệm màu khoảng cách sẽ ko còn xa
Anh tin một ngày nào đó thời gian sẽ quay lại từ đầu