hân em đang bị đau nên anh phải cõng em . Suốt đường đi em cứ thắc mắc:
- Em nặng không ?
- Nặng chết đi được !
- Vậy thả em xuống đi ! (giọng giận dỗi...mắt cay cay...)
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Ồn ào quá , ngồi yên nào, mang cả Thế Giới trên lưng bảo sao không nặng cho được!