Lúc tôi mệt mỏi, lúc tôi khó khăn, lúc tôi cần mọi người thế lúc đó có ai giúp tôi không? Bây giờ nhìn thấy tôi trưởng thành, cuộc sống tạm ổn rồi thì mọi người lại muốn quan tâm tôi hả? Bây giờ kể công sao? Bây giờ thấy thương sao? Giả dối thôi, bẽ mặt!
Tôi nhớ như in ngày xưa ấy, khi tôi không còn một khắc trong người thì mọi người hắt hủi tôi. Không coi tôi là thành viên trong gia đình, con người không ai là hoàn hảo cả, tôi biết ngày đó tôi trẻ người non dạ, bồng bột nông nổi nên bỏ nhà đi. Ngày hôm nay, tôi cũng chẳng hơn ai mà cũng chẳng kém ai, cái hận ngày xưa vì thái độ mọi người đối xử với tôi nên tôi bây giờ sống cho mọi người xem đó. Kết quả bây giờ chẳng dựa vào ai cả, cũng chẳng nhờ ai giúp cả, đó là thành quả lao động cực nhọc của tôi trong 3 năm qua đó.
Từ nay về sau xin mọi người đừng có thái độ như vậy với tôi nữa, tốt với tôi thì tôi tốt lại, đểu với tôi thì tôi cũng đểu lại.