Lúc hoạn nạn,khốn khó....mới biết ai là bạn,ai sống chó với mình......Đời khinh,lắm lúc coi thường những kẻ sống biến chất,2,3,4,5 loại mặt...cảm thấy sợ,và sợ rất nhiều cái xã hội ngày càng coi trọng đồng tiền hơn cả 1con người bằng xương,bằng thịt đang còn sống và đang đứng hiện diện trong cuộc sống này...Vâng,bạn ghét tôi ư!tôi biết chứ.....và tôi cũng k yêu cầu bạn hay ép buộc bạn fải yêu mến tôi...vì tôi đây vẫn là tôi và k cần bất cứ sự yêu thương,quý mến mà cần fải đánh đổi lại bằng sự sống 2,3 mặt..4,5miệng lưỡi để rồi có được sự quan tâm,yêu mến của bạn và tất cả mọi người...! K,tôi k bao giờ sống và làm theo những gì trái với lương tâm của mình..còn bạn,hay tất cả muốn nghĩ và xem,nghe,nói..tôi sao cũng được! Vì cũng chẳng thể ảnh hưởng đc đến tôi...tôi chỉ mong rằng,hãy đối xữ công bằng với tôi khi tôi và bạn cùng là con người với nhau! K nghe,k thấy,k nói....và bây giờ chỉ biết làm,và làm,và làm thật tốt công việc của mình...vì thế tôi mong rằng đừng ai đụng chạm đến tên tôi nữa!hãy để yên cho tôi bình yên và làm thật tốt công việc,cũng như trách nhiệm của tôi đang fải lo cho gđ của tôi và riêng bản thân của tôi....! Thật sự,tôi k cần bạn tin tưởng hay yêu mến tôi...mà tôi chỉ mong rằng bạn cũng đang nhìn thấy tôi như bao người...vì tôi đây thật sự chưa là người vô hình!!!.....***"""Thủy ơi! Đến lúc fải thay đổi rồi""""***.....